Hương (tế lễ)
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Hương, còn được gọi là nhang được chế tạo từ các chất của thực vật có mùi thơm, thông thường được bổ sung thêm tinh dầu triết ra từ thực vật hay có nguồn gốc động vật, dùng để tỏa ra khói có mùi thơm khi nó cháy. Nó được sử dụng trong các mục đích tôn giáo, chữa bệnh theo kinh nghiệm hay đơn giản chỉ là các mục đích thẩm mỹ.
Hương ở dạng bột hay hạt nhỏ được bỏ vào than nóng hay trong bình hương, lư hương. Hương cũng được làm ở dạng thuận tiện hơn cho việc đốt như que, vòng hình nón hay dạng cái nêm. Với những dạng này, người ta đốt hương để cho nó bắt lửa sau đó dập tắt ngọn lửa để nó cháy chậm hơn và tỏa ra khói có mùi thơm.
Loại hương được nhiều người Việt cũng như Á Đông ưa thích nhất và giá trị của nó cũng cao nhất đó là hương trầm. Trong hương trầm có một thành phần tham gia trích ly từ cây trầm hương.
Một số chất tạo mùi thơm bao gồm:
- hổ phách
- long diên hương
- cánh kiến trắng hay an tức hương
- long não
- tuyết tùng
- đinh hương
- nhựa côpan
- hương trầm
- nhựa cây a ngùy
- hoa nhài
- bách xù
- hồng núi
- mộc dược (tiếng Anh:myrrh)
- xạ hương
- đậu khấu
- hoắc hương
- hoa hồng
- gỗ đàn hương
- cây bồ đề
- nhựa thông
[sửa] Nguy hiểm
Một vài loại hương khi cháy tạo ra khói có chứa một lượng nhỏ của các hiđrôcacbon mạch vòng thơm (các aren), có độc tính và có thể là tác nhân gây ung thư.
Ngoài ra khi đốt qua nhiều hương, có thể gây ngạt thở cho những người mẫn cảm hay làm tăng nguy cơ hỏa hoạn.