Phan Kính
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Phan Kính (1715-1761) là Lưỡng Quốc Đình nguyên Thám hoa, Danh sĩ đời vua Lê Hiển Tông,
- Năm ất Mão 1735, Phan Kính đậu cử nhân tại Trường thi Nghệ An.
- Năm 1744, ông thi Hội đỗ Tiến sĩ và thi Đình đứng thứ nhất. Năm đó không lấy đỗ Trạng nguyên, Bảng nhãn nên ông được vua phê chuẩn: Đình nguyên Thám hoa.
- Năm 1745, ông được bổ nhiệm đi kinh lý Nghệ An với chức vụ Tuyên uý phó sứ.
- Năm 1748 ông lại được cử đi làm chức Hiệp đồng trấn Sơn Tây.
- Năm 1759, ông được chúa Trịnh Doanh cử lên làm Ðốc đồng Tuyên Quang.
- Vào khoảng những năm 1759, 1760 vua nhà Thanh biết tài của Phan Kính, nên đã phong cho ông là "Lưỡng quốc đình nguyên Thám Hoa" ban tặng ông một áo gấm màu vàng (cẩm bào) và một bức trướng ghi dòng chữ: "Thiên triều đặc tứ, Bắc đầu dị nam, nhất nhân nhi dĩ" (Thiên triều đặc ban, phía nam bắc đầu, chỉ một người thôi).
- Ngày 7 tháng 7 năm 1961, ông lâm bệnh nặng và qua đời tại quân doanh Hưng Hóa.
- Năm Cảnh Hưng thứ 44 (1783) Vua Lê Hiển Tông phong sắc cho ông là "Thành hoàng hiệu Anh Nghị Ðại Vương" để ghi nhớ công lao nội trị và ngoại giao của Thám hoa Phan Kính.
- Ðền thờ Phan Kính tại xã Song Lộc, huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh được xếp hạng di tích lịch sử cấp Quốc gia (quyết định của Bộ Văn hóa Thông tin số 776 ngày 23-6-1992).
[sửa] Tác phẩm
- Kinh truyện tự sự
- Dĩ trực thi tập
- Vịnh cổ thái lão
- Vĩnh gia Thám hoa Phan Kính truyện
- Phan Kính hội đình thi văn.