Nguyễn Trọng Quản
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nguyễn Trọng Quản (1865–1911) là một nhà giáo, nhà văn, và là tác giả cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Việt Nam.
Ông theo đạo Công Giáo, có tên thánh rửa tội là Jean-Baptiste, tên thánh thêm sức là Pétrus, nên thường ghi tên là P.JB. Nguyễn Trọng Quản.
Ông sinh tại Bà Rịa (nay là Đồng Nai), là học trò và là con rể của Trương Vĩnh Ký. Thời trung học, ông du học tại Lycée d'Alger ở Bắc Phi, cùng với Diệp Văn Cương, Trương Minh Ký. Về nước, ông dạy và sau đó làm giám đốc các trường Sơ học Sài Gòn vào thời gian 1890-1920.
Ông sáng tác cuốn "Truyện thầy Lazaro Phiền", cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Việt Nam. Do chính mình là người Công Giáo trong một cộng đồng Công Giáo còn rất ít người, ông cho tất cả các nhân vật trong truyện cũng đều là người Công Giáo. Sách do nhà J. Linage, đường Catinat (nay là Đồng Khởi) Sài Gòn xuất bản năm 1887.
Ngoài sáng tác của mình, ông còn là họa sĩ vẽ hình minh họa cho tiểu thuyết "Phan Yên ngoại sử" của Trương Duy Toản.
[sửa] Tham khảo
- Nguyễn Q. Thắng (1990). Tiến trình văn nghệ miền Nam, NXB An Giang.
Dữ liệu nhân vật | |
---|---|
Tên | Nguyễn Trọng Quản |
Tên khác | P.JB. Nguyễn Trọng Quản; Pétrus Jean-Baptiste Nguyễn Trọng Quản |
Tóm tắt | Tác giả cuốn tiểu thuyết đầu tiên của Việt Nam |
Lúc sinh | 1865 |
Nơi sinh | Bà Rịa, Việt Nam (nay là Đồng Nai, Việt Nam) |
Lúc mất | 1911 |
Nơi mất |