Vạn Kiếp
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Vạn Kiếp là địa danh lịch sử trong cuộc kháng chiến 1285 của quân dân Đại Việt chống giặc Nguyên (Yuan) xâm lược. Nay thuộc địa phận huyện Chí Linh, tỉnh Hải Dương, Việt Nam. Đầu năm 1285, đây là địa bàn tập trung binh lực của Quốc công Tiết chế Trần Hưng Đạo sau cuộc rút lui chiến lược khỏi Thăng Long trước thế mạnh ban đầu của giặc Nguyên.
Từ ngày 11 tháng 2 năm 1285 đến ngày 14 tháng 2 năm 1285 tại Vạn Kiếp, 20 vạn quân Trần với hơn 1000 chiến thuyền đã chống trả quyết liệt cuộc tiến công của 30 vạn quân Nguyên do Thoát Hoan (Toghan) chỉ huy. Để bảo toàn lực lượng, quân Trần rút khỏi Vạn Kiếp. Tháng 5.1285, quân dân nhà Trần bắt đầu phản công. Cuối tháng 5, sau thảm bại ở Tây Kết và Hàm Tử (Khoái Châu, Hưng Yên ngày nay), quân Nguyên tìm cách rút quân về nước. Đầu tháng 6, trên đường rút chạy qua sông Như Nguyệt bị cánh quân của Hoài Văn Hầu [Trần Quốc Toản] chặn đánh. Cánh quân của Thoát Hoan và Lý Hằng chạy theo đường Vạn Kiếp bị quân phục kích nhà Trần bố trí từ trước xông ra phản công. Quân giặc chết đuối rất nhiều. Lý Hằng tử trận. Thoát Hoan chạy thoát theo hướng Lạng Sơn. Sau đó, được một viên tì tướng "giấu trong ống đồng" trốn chạy về Trung Quốc. Cùng với các trận quyết chiến khác, trận Vạn Kiếp đã góp phần quan trọng quét sạch 50 vạn quân xâm lược ra khỏi bờ cõi Đại Việt.