Nguyên Ngọc
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nguyên Ngọc (5 tháng 9, 1932 – ) là nhà văn Việt Nam, còn có bút danh là Nguyễn Trung Thành. Ông cũng là phóng viên chiến trường, tổng biên tập báo và dịch giả.
Nguyên Ngọc tên thật là Nguyễn Văn Báu, quê ở huyện Thăng Bình, tỉnh Quảng Nam. Năm 1950, khi đang học trung học chuyên khoa (nay là trung học phổ thông), ông gia nhập quân đội và chủ yếu hoạt động ở Tây Nguyên – chiến trường chính của Liên khu V bấy giờ. Sau một thời gian ở đơn vị chiến đấu, ông làm phóng viên báo Quân đội nhân dân liên khu V và lấy bút danh Nguyên Ngọc. Sau Hiệp định Genève, ông tập kết ra Bắc. Ông viết tiểu thuyết Đất nước đứng lên, kể về cuộc kháng chiến chống Pháp của người Ba-na, tiêu biểu là người anh hùng Núp và dân làng Kông-hoa, dưa trên câu chuyện có thật của Đinh Núp. Sau này cuốn truyện được dựng thành phim.
Năm 1962 ông trở lại miền Nam, lấy tên là Nguyễn Trung Thành, hoạt động ở khu V, là chủ tịch chi hội Văn nghệ giải phóng miền Trung Trung Bộ, phụ trách tạp chí Văn nghệ quân giải phóng của quân khu V. Thời gian này ông sáng tác truyện Rừng xà nu. Trong cả hai cuộc kháng chiến, ông gắn bó mật thiết với chiến trường Tây Nguyên.
Sau chiến tranh ông có thời gian làm tổng biên tập báo Văn Nghệ và đã có những đổi mới quan trọng về nội dung tư tưởng của tờ báo. Ông được coi là có công phát hiện nhiều nhà văn tên tuổi sau này như Nguyễn Huy Thiệp, Phạm Thị Hoài... Tuy nhiên sau đó ông bị mất chức vì bị cho là quá cởi mở.
Hiện nay ông tham gia tích cực vào phong trào đổi mới tư tưởng giáo dục ở Việt Nam. Ông đã dịch một số tác phẩm lý luận văn học như Độ không của lối viết (Barthes), Nghệ thuật tiểu thuyết (Milan Kundera).