Điêu Thuyền
Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Điêu Thuyền (chữ Hán: 貂蟬, bính âm: diào chán) là một người đẹp trong tứ đại mỹ nhân Trung Hoa và là một nhân vật nổi tiếng thời Tam Quốc. Điêu Thuyền được mệnh danh là người đẹp bế nguyệt, có sắp đẹp khiến cho trăng cũng phải xấu hổ mà giấu mình đi.
Điêu Thuyền là con nuôi trong nhà Tư đồ Vương Doãn, được gả cho cả 2 cha con nuôi Đổng Trác và Lã Bố để ly gián, dẫn đến kết cục Lã Bố giết Đổng Trác.
Trong "Thánh Thán Ngoại Thư", Mao Tôn Cương viết về Ðiêu Thuyền như sau:
- "18 lộ quân chư hầu không giết nổi Ðổng Trác, mà một thiếu nữ đào tơ liễu yếu như Ðiêu Thuyền lại giết nổi Trác. Ba anh em Lưu, Quan, Trương hùng liệt không thắng nổi Lữ Bố, mà chỉ một nàng Ðiêu Thuyền thắng nổi. Ôi, lấy chăn chiếu làm chiến trường, lấy son phấn làm khôi giáp, lấy mày ngài làm cung nỏ, lấy nước mắt nũng nịu làm tên đạn, lấy lời tình tứ ngọt ngào làm chiến lược mưu cơ. Xem thế thì cái bản lãnh của "nữ tướng quân" quả là tuyệt cao cường, đáng sợ thay!"
Có bài hát ca ngợi vẻ đẹp của Điêu Thuyền [1]:
-
- Phải người cung cũ Chiêu Dương?
- Xiêm y mây cuốn vương vương cánh hồng
- Nhẹ nhàng mình liễu như bông,
- Gót hài uyển chuyển trên lòng bàn taỵ
- Ðộng đình lạc lối hoa bay,
- Lương châu thoăn thoắt sen cài bước chân
- Nhà vàng gió cợt cành xuân,
- Trăm hoa nhường vẻ thanh tân một người!
Lại có người tả cảnh Đổng Trác mê say tiếng đàn, giọng hát, ánh mắt và vẻ xuân của nàng:
- Nhất điểm anh đào khải giáng thần
- Lưỡng hàng toái ngọc phún dương xuân
- Ðinh hương thiệt thổ hành cương kiếm
- Yêu trảm tà gian loạn quốc thần!
Tạm dịch:
- Một đóa anh đào chúm chím môi,
- Ðôi hàng răng ngọc rạng xuân tươi.
- Hương đưa đầu lưỡi tàng hơi kiếm:
- Chém chết gian thần có lúc thôi!